Lời nói đầu:
Trong vòng 23 tiếng đồng hồ, cô gái trẻ người Ecuador tên là Angelica đã được Chúa cho thấy cảnh tượng Vương quốc của Thiên đàng, địa ngục và sự trở lại của Đấng Christ. Cô đã chứng kiến Chúa Giê-xu khóc khi Ngài nhìn thấy các linh hồn bị hư mất đời đời, một thế giới khước từ Ngài, một Hội thánh mà hầu hết không chuẩn bị cho Ngài, những người đã ngừng làm chứng cho người bị hư mất và một ngành công nghiệp giải trí thu hút trẻ em đến với Satan. Cô đã chứng kiến rất nhiều các người có tên tuổi bị hành hạ trong hồ lửa, các ca sĩ, nghệ sĩ, và thậm chí một vị Giáo Hoàng. Angelica cũng được nhìn thấy Nước Trời đã được chuẩn bị một cách tuyệt vời như thế nào, một nơi vinh hiển không thể tưởng tượng được, nơi mà điều ác không tồn tại. Mặc dầu Chúa Jêsus chỉ là trở lại cho một dân Thánh, nhiều con cái Chúa không chuẩn bị sẵn sàng cho ngày Chúa đến, và sẽ bị bỏ lại trong một thế giới bị tàn phá.
Maxima (mẹ):
Tên tôi là Maxima Zambrano Mora và chúng tôi thờ phượng Chúa tại hội thánh "Casa de Oracion" tại El Empalme. Chúng tôi đã kiêng ăn trong 15 ngày, và kêu cầu Chúa. Angelica Con gái tôi cũng tham gia cùng chúng tôi. Trong mười lăm ngày kiêng ăn, tôi đã có thể nhìn thấy những điều siêu nhiên, mà trước đây tôi chưa từng thấy. Chúng tôi đã cầu nguyện và kiêng ăn tại trại bồi linh, và cứ tiếp tục cầu nguyện tại nhà, chờ đợi để nghe tiếng phán từ Chúa. Chúa đã khích lệ chúng tôi rất nhiều. Bởi vì khi gặp thử thách, chúng ta thường bỏ cuộc, nhưng Chúa đã ở đó để giúp chúng tôi. Ngài đã cho chúng tôi Giê-rê-mi 33:3 "Hãy kêu cầu ta, ta sẽ trả lời cho. Ta sẽ tỏ cho ngươi nhũng việc lớn và khó, là những việc ngươi chưa từng biết." Con gái tôi đã cầu nguyện với Chúa điều nầy, mặc dù lúc đó tôi không biết.
Angelica (con gái):
Tên tôi là Angelica Elizabeth Zambrano Mora. Tôi 18 tuổi, và học ở "Colegio José María Velazco Ibarra ", tại El Canton, El Empalme, Ecuador. Tôi tin nhận Chúa năm tôi 12 tuổi, nhưng tôi tự nhủ, "Bạn bè không ai tin Chúa, và tôi thấy lạc lạc lỏng", vì vậy tôi đã quay lưng khỏi Chúa và sống một đời sống tệ hại. Nhưng Đức Chúa Trời đã kéo tôi ra khỏi đó. Vào sinh nhật lần thứ 15 của tôi, tôi đã quay lại với Chúa, nhưng tôi bị phân tâm. Kinh Thánh nói, "Một người phân tâm, phàm làm việc gì đều không định" (Gia-cơ 1:8) và tôi là một trong những người đó. Ba tôi nói, "Con không cần phải giống như vậy, nhìn ghê quá, sai trật rồi," nhưng tôi trả lời, "Đây là cách của con, và đây là điều con muốn, không ai có thể bảo con phải như thế nào, hoặc làm gì, hoặc mặc gì, hoặc ăn nói ra sao." Ba tôi sẽ trả lời, "Chúa sẽ dạy con và Ngài sẽ thay đổi con."
Vào ngày sinh nhật 17 của tôi, tôi đến gần hơn với Chúa. Ngày 28 Tháng Tư, tôi đến với Ngài và nói: "Lạy Chúa, con cảm thấy quá tồi tệ, con biết rằng con là một tội nhân," và tôi nói với Ngài cảm nhận của tôi. "Chúa ơi, xin Chúa tha thứ cho con, xin Chúa ghi tên con vào trong Sách sự sống và nhận con làm con của Ngài." Tôi ăn năn và trao cuộc đời của tôi cho Chúa. Tôi nói, "Lạy Chúa, xin thay đổi con, biến đổi cuộc đời con." Tôi khóc với tất cả tấm lòng của tôi, cầu xin Chúa thay đổi tôi. Tuy nhiên, thời gian trôi qua nhưng tôi cảm thấy không có gì khác biệt. Sự thay đổi duy nhất là tôi bắt đầu đi nhà thờ, đọc Kinh Thánh và cầu nguyện. Đó là sự thay đổi duy nhất trong cuộc đời tôi.
Sau đó, vào tháng Tám, tôi được mời kiêng ăn 15 ngày. Tôi quyết định tham gia, nhưng trước khi bắt đầu, tôi nói, "Chúa ơi, con muốn Ngài xử lý cuộc đời con tại đây." Trong thời gian kiêng ăn, Chúa nói chuyện với hầu hết mọi người, trừ ra tôi! Giống như Chúa đã không nhìn thấy tôi, và điều đó làm tôi tổn thương. Tôi cầu nguyện, "Lạy Chúa, Ngài không xử lý con sao?" Tôi khóc một mình và tiếp tục, "Lạy Chúa, Chúa có yêu con không? Chúa có đang ở đây không? Chúa có ở với con không? Tại sao không nói với con như Ngài đã nói với mọi người khác. Ngài phán nhiều điều cùng họ, cả lời tiên tri nữa, nhưng không phán với con." Tôi xin một dấu hiệu để biết Ngài đang ở cùng tôi, và Chúa đã ban cho tôi Giê-rê-mi 33:3, "Hãy kêu cầu ta, ta sẽ trả lời cho. Ta sẽ tỏ cho ngươi nhũng việc lớn và khó, là những việc ngươi chưa từng biết." Tôi nói, "Lạy Chúa, Ngài vừa phán với con?" Bởi vì tai tôi nghe thấy giọng nói của Ngài và một khải tượng về những chữ được viết trong Giê-rê-mi 33:3.
Tôi hỏi, "Chúa ơi, điều nầy cho con sao?" Tôi giữ điều đó cho chính mình, khi những người khác làm chứng những điều Chúa cho họ và những điều họ thấy. Tôi giữ bí mật và suy gẫm những chữ "Hãy kêu cầu ta" nghĩa là cầu nguyện, nhưng những chữ " nhũng việc lớn và khó" có nghĩa gì? Tôi nghĩ, "Điều nầy chỉ có nghĩa là thiên đàng và địa ngục." Vậy nên tôi nói, "Chúa ơi, Con chỉ muốn Chúa cho con xem thấy thiên đàng, không phải địa ngục, vì con nghe rằng đó là một nơi khủng khiếp." Rồi tôi cầu nguyện, "Chúa ơi, nếu đó là ý muốn Chúa mà Ngài phải cho con phải xem thấy, xin hãy làm như vậy, nhưng trước hết xin hãy thay đổi con trước. Con muốn Ngài dùng con để làm sự khác biệt; con muốn làm một người khác biệt."
Sau khi kiêng ăn xong, có những thử thách và khó khăn và nhiều lúc tôi cảm thấy yếu đuối, không thể nào tiếp tục bước đi với Chúa được. Nhưng Chúa ban cho tôi sức mạnh. Tôi bắt đầu nghe tiếng Chúa và hiểu Ngài rõ hơn. Chúng tôi trở nên những người bạn. Chúa là bạn thân nhất của tôi, Chúa Thánh Linh. Tôi nói, "Chúa ơi, Ngài là bạn thân nhất của con, con muốn biết Ngài nhiều hơn," và tôi chia xẽ những suy nghĩ của tôi với Ngài.
Tôi cầu nguyện cả tháng tám và rồi tháng mười một, một tôi tớ Chúa đến nhà tôi và nói, "Cầu xin Chúa ban phước cho con." Tôi đáp lời, "Amen." Ông nói tiếp, "Tôi đến đây để đem cho con một sứ điệp từ Chúa... con phải chuẩn bị chính mình bởi vì Chúa muốn cho con xem thấy những việc lớn và khó là những việc con chưa từng biết. Ngài sẽ cho con xem thấy thiên đàng và địa ngục vì con đã từng kêu cầu Ngài, trong Giê-rê-mi 33:3." Tôi hỏi, "Vâng, làm sao ông biết được? Con chưa từng nói điều nầy với ai." Ông đáp , "Con và tôi thờ phượng cùng một Đức Chúa Trời và Ngài nói với tôi mọi sự."
Chúng tôi bắt đầu cầu nguyện. Một vài chị em trong hội thánh và một vài người trong gia đình tôi cũng cùng cầu nguyện . Khi bắt đầu cầu nguyện, tôi thấy các từng trời mở ra. Tôi nói "Tôi thấy các từng trời mở ra và 2 thiên sứ giáng xuống!" Ông ấy nói, "Hãy hỏi họ đến đây làm gì?"
Các thiên sứ cao và đẹp, với đôi cánh đẹp. Họ to lớn và chói sáng, dường như là trong suốt, rực rỡ như vàng. Họ mang giày bằng pha lê và mặc trang sức thánh. "Các ông đến đây làm gì?" Họ mĩm cười và nói, "Chúng tôi đến đây vì chúng tôi có nhiệm vụ phải làm... Chúng tôi đến đây vì bạn phải thăm viếng thiên đàng và địa ngục và chúng tôi không rời khỏi nơi nầy cho đến khi mọi việc đã được hoàn tất." Tôi nói, "Ồ, tôi chỉ muốn thăm thiêng đàng, không phải địa ngục." Họ mĩm cười và ở lại đó nhưng không nói thêm gì. Sau khi cầu nguyện xong, tôi vẫn thấy họ ở đó.
Tôi cũng bắt đầu nhìn thấy Đức Thánh Linh; Ngài là bạn thân nhất của tôi; Ngài thánh khiết, toàn tri, toàn tại! Tôi có thể thấy Ngài, trong suốt và rực rỡ cùng một lúc; với một vẻ mặt rực rỡ, tôi có thể thấy nụ cười của Ngài và cái nhìn yêu thương! Khó có thể diễn tả được Ngài, bởi vì Ngài đẹp hơn các thiên sứ. Thiên sứ có vẻ đẹp của họ, nhưng Đức Thánh Linh đẹp hơn rất nhiều! Tôi có thể nghe được giọng nói của Ngài, một giọng nói đầy tình yêu thương, một giọng nói đầy nhiệt huyết. Tôi không thể diễn tả được giọng nói của Ngài; một giọng nói như sấm sét, đồng một lúc Ngài nói "Ta ở với con." Vì vậy, tôi cố gắng tiếp tục bước đi với Chúa, dầu cho những thử thách vây quanh. Chúng tôi trãi qua những khoảnh khắc khó khăn, nhưng cũng là sự đắc thắng. Tôi nói, "Nguyện ý Chúa được nên." Tôi tiếp tục phát hiện các thiên sứ ngay cả tại trường học, và trong những lớp học. Tôi rất hạnh phúc, đầy sự vui mừng vì tôi có thể thấy họ!
Người tôi tớ Chúa, người đã từng thăm viếng gia đình tôi, bảo tôi phải chuẩn bị chính mình, bởi vì tôi sẽ thấy thiên đàng và địa ngục. Ông cũng nói một điều rất khó chấp nhận. Ông nói, "Con sẽ chết." Không dễ chút nào khi nghe điều nầy.
Tôi hỏi, "Con sẽ chết cách nào? Con còn trẻ mà." ông đáp lời, "Đừng lo lắng điều gì, những điều Chúa làm đều là tuyệt hảo, và Ngài sẽ làm con sống lại, để con có thể làm chứng về thiên đàng và địa ngục, đó là điều chúa muốn mọi người biết." Tôi nói, "Amen, con sẽ bị chết cách nào, sẽ bị xe tông sao?" Ý tưởng vụt qua trong tâm trí tôi, nhưng Chúa bảo tôi đừng lo lắng, mọi sự trong tầm kiểm soát. Tôi nói, "Cảm ơn Chúa."
Ngày 6 tháng mười một, sau khi đi học về, các thiên sứ vẫn còn ở với tôi, ngay cả khi ca ngợi Chúa. Họ không nói với tôi; họ chỉ nói, "Thánh thay, thánh thay, thánh thay, Ha-lê-lu-gia," vinh danh và chúc tụng Cha Thiên Thượng. Đức Thánh Linh cũng ở đó với các thiên sứ và lòng tôi vui mừng. Nhiều người cho rằng Phúc âm của Chúa là nhàm chán, nhưng đó chỉ là một sự lừa dối lớn của ma quỉ để người ta không tìm kiếm sự hiện diện của Chúa. Tôi cũng đã từng suy nghĩ như vậy nhưng sau khi tôi gặp Chúa và Đức Thánh Linh, tôi biết Phúc âm của Chúa không hề nhàm chán, đó là kinh nghiệm đẹp nhất bạn có thể có trên đất nầy.
Tôi có thể thấy; chơi với, và ngay cả nói chuyện với Đức Thánh Linh. Các thiên sứ không nói chuyện với tôi, nhưng họ ngợi khen Chúa. Nếu tôi nói, "Chúa Thánh Linh hãy đi với con làm điều nầy, điều kia," và Ngài sẽ làm điều đó. Tôi cảm nhận và thấy Ngài.
Tôi thấy Ngài khi Ngài đứng lên và tôi thậm chí muốn chuẩn bị cho Ngài một chỗ ngồi. Mặc dầu nhiều người không thấy ngài, Ngài đang ở đây! Mối liên hệ đó tiếp tục và không có lý do nào phải dừng lại khi bạn đã kinh nghiệm điều đó... không thể nào tôi thối lui được. Khi Ngài đã đem tôi ra khỏi tình trạng trước đây của tôi, tôi biết ơn lòng nhân từ của Ngài, vì tình yêu Ngài dành cho nhân loại và chính mình tôi!
Vào ngày 7 tháng 11, khi tôi trở về nhà, tôi nghe một giọng nói, "Hãy chuẩn bị vì con sẽ chết hôm nay," Tôi biết đó là Đức Thánh Linh bởi vì tôi thấy Ngài. Tôi bỏ qua tiếng nói của Ngài và nói, "Chúa ơi, con không muốn chết hôm nay!" Chúa lập lại, "Hãy chuẩn bị vì con sẽ chết hôm nay," Lần nầy, Ngài nói lớn hơn với một sức mạnh. Tôi trả lời, "Chúa ơi, con biết Ngài đang nói chuyện với con; con chỉ hỏi để biết chắc thôi, hãy làm theo ý muốn Ngài. Con sẽ làm bất cứ điều gì Chúa đòi hỏi, con sẽ thuận phục mặc dầu con sợ, vì con biết Ngài luôn ở với con, Ngài rất thật."
Tôi cầu nguyện, "Hãy để người tôi tớ Chúa mà Ngài đã dùng trước đây, đem sứ điệp nầy đến cho con. Hãy sai ông đến nhà con lúc nầy, trước khi con trở về nhà, và hãy để ông nói với con là con sẽ chết hôm nay." Chúa biết trước quá khư, hiện tại và tương lai của chúng ta. Chúa biết điều tôi sẽ cầu xin Ngài cho nên khi về đến nhà, người tôi tớ Chúa đã có mặt tại nhà tôi.
Maxima:
Khi con gái tôi về đến nhà, chúng tôi ở dưới bếp. Khi Angelica thấy người tôi tớ Chúa, nó nói, "Cầu xin Chúa ban phước cho ông." người của Đức Chúa Trời trả lời, "Chúa ban phước cho con. Con chuẩn bị sẵn sàng chưa? Ngày hôm nay Chúa sẽ đem con đi lúc 4 giờ chiều." Nó đứng đó, ngạc nhiên là Chúa đã ban cho nó điều nó cầu xin.
Angelica:
Khi tôi nghe điều nầy, tôi nói, "Amen... nhưng con không muốn chết, con không thể chết! Không Chúa ơi, con sợ, sợ rất nhiều, con sợ lắm!" Người tôi tớ Chúa nói, "Hãy cầu nguyện để sự sợ hãi rời khỏi con trong danh Chúa Jêsus." Tôi nói "Amen" và chúng tôi cầu nguyện. Sau đó tôi nhận thấy tất cả mọi sự sợ hãi lìa khỏi tôi, và một nỗi vui mừng không tả xiết tràn ngập tôi. Tôi nhận ra rằng sự chết là điều tốt nhất xảy ra cho tôi! Tôi bắt đầu mĩm cười và cười trong khi mọi người nhìn tôi. Họ có thể thấy rằng tôi đi từ ảm đạm đến vui vẻ. Tôi cười, nhảy múa và ca hát.
Maxima:
Con gái tôi lập tức cảm thấy vui trong lòng và bắt đầu ăn. Nó ăn mỗi thứ một chút và nói, "Nếu con không trở lại, con đã ăn no rồi."
Angelica:
Mọi người bắt đầu cười và hỏi, "Tại sao con hành động như vậy, thay vì buồn, con lại vui mừng và hạnh phúc?" Tôi nói, "Dĩ nhiên, con sẽ gặp Chúa, con sẽ ở với Ngài, nhưng con không biết nếu con sẽ trở lại, cho nên con cho hết mọi thứ con có." Mọi người nhìn vào tôi và hỏi, "Con sẽ cho mọi thứ con có sao?" Mẹ tôi mở tròn mắt trong sự ngạc nhiên!
Maxima:
Con gái tôi bắt đầu cho mọi thứ nó có. Nó cho hết mọi thứ, mọi thứ! Những chị em trong hội thánh có mặt với chúng tôi theo thường lệ, và nó cho mọi người mọi thứ. Khi tôi hỏi ý định của nó, nó nói, "Khi con trở lại, mọi người có thể cho con lại mọi thứ, nếu con không trở lại, mọi người có thể giữ chúng."
Angelica:
Tôi có thể tưởng tượng mẹ tôi buồn như thế nào khi tôi nói như vậy. Nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc, tôi bắt đầu cho đi mọi thứ, áo quần, giường, điện thoại, mọi thứ, với một điều kiện: Nếu tôi sống lại, mọi người phải trả lại mọi thứ cho tôi. Tất cà mọi người đều cười.
Maxima:
Nó rất vững vàng, nhưng trong vị trí người mẹ, tôi cảm thấy rất buồn. Không dễ chút nào. Tôi thắc mắc, "Chúa ơi, mọi sự sẽ diễn ra như thế nào?" Tôi không thể hiểu. Khi mọi người cầu nguyện, tôi xếp đặt mọi thứ trong nhà. Mọi người nói, "chị ơi, hãy đến và cầu nguyện." Tôi trả lời, "Cầu nguyện trước đi, tôi sẽ đến ngay, hãy để tôi làm xong việc nầy đã."
Angelica:
Mọi người nhìn chừng tôi khi chúng tôi cầu nguyện. Tôi cầu nguyện, "Chúa ơi, con muốn làm theo ý muốn Ngài, Chúa không phải là người mà nói dối hay đổi ý, con biết Ngài là thật. Nếu sau nầy con đánh mất niềm tin, tốt nhất là Chúa hãy đem con đi; nếu con làm theo ý Chúa, hãy đem con trở lại, giúp con nói sự thật, chuẩn bị con, giúp con chia sẻ và nói với mọi người để họ ăn năn." Đó là lời cầu nguyện ngắn nhất của tôi. Tôi nói với người tôi tớ Chúa, "Đừng nói với mẹ con điều con vừa cầu nguyện." ông nói, "Tôi sẽ không nói bây giờ, nhưng khi Chúa đem con đi, tôi sẽ nói." Chúng tôi tiếp tục cầu nguyện và quây thành một vòng tròn.
Maxima:
Lúc 3:30 PM, Chúa bảo tôi tớ Ngài xức dầu cho con gái tôi. Vậ
y nên vài người chúng tôi vào phòng để xức dầu cho nó. Ông ấy cho chúng tôi hai phút để xức dầu khắp thân thể từ tóc trở xuống, mọi chỗ. Nó được xức dầu toàn diện.
>>> Phần - Part 2
>>> Việt trang web